Lê Nam Khoa (Danlambao) - Trong bài thơ viết cho cha,
cô Nguyễn Hoài An đã có những câu thơ mà qua đó người ta có thể hiểu
được Nguyễn Bá Thanh - cha của cô - đã bị đảng ám hại và ông ta đã chết
trước ngày Thứ Sáu 13 tháng 2, 2015. Mặc dù đã có nhiều bài viết trên
báo lề Dân với nhiều dữ kiện và phân tích cho thấy ông Thanh chết không
bình thường và ngày giờ chết không đúng như tin của nhà nước đưa ra, nhưng những gì từ chính con gái của ông Thanh - một người trong cuộc - sẽ có sức thuyết phục mạnh cho nghi án động trời này.
Hoài An đã mở đầu bài thơ bằng 2 câu:
Còn mươi hôm là ngày con sinh ra
Mà ba đi chưa kịp lời tiễn biệt
Câu sau cho thấy lúc ông Thanh chết đã không có một lời trăn trối với
gia đình, con cái. Vậy lần cuối mà Hoài Anh còn nói chuyện được với cha
của cô là lúc nào? Không có một câu nào trong bài thơ cho thấy ông Thanh
nói chuyện với con gái lúc ông trở về lại Việt Nam và "điều trị trong
bệnh viện Đà Nẵng". Chỉ có những câu này, thời điểm từ mấy tháng trước,
lúc ông Nguyễn Bá Thanh còn điều trị bên Mỹ, và lúc đó "hy vọng mong
manh" lắm rồi:
Ba hãy ra đi thanh thản nhé ba
Như lời ba nói với con vài tháng trước
Ba nói rằng ba cũng không nuối tiếc
Đà Nẵng chừ đẹp, hai con cũng trưởng thành.
Lúc con khóc vì hy vọng mong manh
Những chi tiết này làm cho chúng ta nhìn lại thời điểm lúc chuyên cơ
mang ông Thanh từ Mỹ về để thấy rõ hơn một điều: trong khi bao nhiêu
người dân được đăng tải là đi đón ông Thanh, nhiều cán bộ nói gặp ông
Thanh để có những câu "tau có chi mô" thì tuyệt nhiên không thấy hình
ảnh nào của gia đình ông Thanh đón ông. Một lời tuyên bố từ gia đình
rằng ông Thanh khỏe hay yếu cũng không có.
Đó là một điều bất thường.
Điều bất thường này chỉ có thể giải thích là gia đình bị cô lập và đứng
ngoài cuốn phim dàn dựng của đảng và gia đình đã biết số phận của ông
Thanh lúc đó ra sao.
Ai đã giết Nguyễn Bá Thanh
Nếu ông Thanh chết vì bị bệnh, chết tự nhiên - thuần túy là ung thư thì không thể nào có câu thơ này từ Hoài Anh:
Dù đời phụ ba, nhưng ba được hưởng lòng dân.
(Tạm thời xin bạn đọc đừng bị dính vào câu "ba được hưởng lòng dân"
để chúng ta lạc vấn đề vào chuyện ông Thanh có hưởng lòng dân hay không
- đó là đề tài thảo luận khác. Tội ác của ông Nguyễn Bá Thanh đối với
giáo dân Cồn Dầu, ông ta đã dùng những công trình xây dựng Đà Nẵng để
rút tiền bỏ túi, tình trạng phố Tàu ở Đà Nẵng... nhiều người biết rõ.
Nhưng cùng lúc, với những tuyên truyền và những hình ảnh phồn thịnh của
Đà Nẵng, cộng thêm cá tính của ông Thanh, thực tế là cũng có nhiều người
yêu mến ông Thanh. Và một cô con gái làm thơ cho cha của mình, với tình
cảm cha con, đương nhiên sẽ theo hướng suy nghĩ "ba được hưởng lòng
dân").
Trở lại vế đầu 4 chữ "dù đời phụ ba". Tại sao là "đời"? Nếu "lòng dân" / người dân trong vế sau đã ủng hộ ông Thanh thì họ chính là "đời" rồi!? Vậy tại sao Hoài Anh lại mâu thuẫn giữa vế đầu là "đời phụ" với vế sau là "hưởng lòng dân" trong cùng một câu thơ?
Do đó trong câu này, hàm ý của Hoài Anh thì "Đời" phải là một thực thể
khác. Nếu vậy thực thể này là gì trong khi theo nghĩa thông thường nó là
con người, là dư luận, là người đời?
Chỉ còn một cách hiểu về chữ "đời" của Hoài Anh: Đó là "đảng". Nó được hiểu theo nghĩa cha của cô đã cống hiến cuộc đời của ông cho đảng, đời của ông là đảng. Và "đời phụ ba" tức là "đảng phụ ba".
Tại sao Hoài Anh không thể viết thẳng ra là đảng? Điều này
dễ hiểu nếu chúng ta mường tượng ra tình trạng của gia đình Nguyễn Bá
Thanh như thế nào với giả thuyết ông ta bị giết và đảng đang phải giàn
dựng một cuốn phim lừa đảo và điều gì sẽ xảy ra cho gia đình nếu họ công
bố thẳng thừng những điều mà các thế lực đen tối đang muốn che giấu.
Tại sao là "phụ"? Và ai "phụ" cha của Hoài Anh?
Trước hết phải là những người đã đưa Nguyễn Bá Thanh vào vai trò Trưởng
ban nội chính TƯ làm tên xung kích chống tham nhũng. Kẻ đó là Nguyễn Phú
Trọng. Khi Nguyễn Bá Thanh bị ám hại, Nguyễn Phú Trọng đã tìm cách dìm
xuồng mọi chuyện vì không muốn đàn em trong phe nhóm hoảng sợ và xé rào.
Kế đó "phụ" cũng là phía giết Nguyễn Bá Thanh. Cả 2 phe giết và phe che
giấu cái chết dù đối nghịch nhau nhưng cộng lại chính là đảng. Và đảng
chính là "đời" của Nguyễn Bá Thanh. Cái "đời" cộng sản này đã phụ ông
Thanh bằng hành động hạ thủ tàn độc và sau đó cũng không được chết như
một cái chết bình thường.
Chỉ một câu thơ 10 chữ nằm lẫn trong những lời ca tụng cha mình, Nguyễn Hoài Anh - người trong cuộc - đã khéo léo gián tiếp cho dư luận biết từ đâu đã dẫn đến cái chết của Trưởng ban Nội chính Trung ương Nguyễn Bá Thanh.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Chuyên về những bài đăng trên các Trang mạng nằm trong danh sách bị Nhà nước chận-
Những ý kiến xây dựng đều được hoan nghênh